Con mèo già gầm gừ bên cửa sổ
Phố lại mưa, con đường vắng người đưa
Tôi làm thơ tả mình hồi nhỏ dại
Áo mẹ mua thoáng chốc mặc chẳng vừa…
Mắt trẻ con tròn nhìn thế giới thật to
Chiếc lá chao rơi không còn làm con mèo già thích thú
Cái bánh cầm vừa trong tay là hình như đã đủ
Năm tháng lớn hơn khép vòng tròn bé lại
Có những người qua phố một lần rồi không bao giờ trở lại
Quyền sách nằm yên ai đánh dấu trang nào?
Mái đầu xanh gối lên giấc chiêm bao

Khi tỉnh dậy đã qua mùa xuân ấy…
Con mèo già vẫn ngồi yên ở đấy
Hận thời gian qua những tiếng gầm gừ
Ngoài cửa sổ khoảng trời thay áo mới

Tôi đã yêu rồi em cũng thế hay chưa?


